Bài giảng Ngữ văn Lớp 7 - Bài: Đẽo cày giữa đường

I. Đọc - tìm hiểu chung

- Đọc diễn cảm, lưu loát, ngắt nghỉ đúng; chú ý lời đối thoại của các nhân vật.

- Gọng đọc hài hước, dí dỏm pha mỉa mai, châm biếm.

* Giải nghĩa

- Quan: đơn vị tiền tệ thời xưa

- Ngàn: rừng, vùng rừng

- Phá hoang: khai khẩn đất tự nhiên để cày, cấy, trồng trọt

- Tinh: toàn, hoàn toàn

- Thể loại: Truyện ngụ ngôn

- Xuất xứ: Theo Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc, Truyện cổ nước Nam, tập 1, Thăng Long, 1958, tr101-102

- Ngôi kể: ngôi thứ 3

- PTBĐ: tự sự

- Bố cục: 2 phần

+ Phần 1: Từ đầu đến “bày ra bán”: Người thợ mộc cùng những lời khuyên của người qua đường.

+ Phần 2: Còn lại: Hậu quả của việc “đẽo cày giữa đường” của anh thợ mộc.

II. Khám phá văn bản

pptx 27 trang Mịch Hương 10/01/2025 240
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Ngữ văn Lớp 7 - Bài: Đẽo cày giữa đường", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.

File đính kèm:

  • pptxbai_giang_ngu_van_lop_7_bai_deo_cay_giua_duong.pptx

Nội dung text: Bài giảng Ngữ văn Lớp 7 - Bài: Đẽo cày giữa đường

  1. Một số truyện ngụ ngôn
  2. Xưa có một người thợ mộc bỏ ra trăm quan tiền mua gỗ về để làm cái nghề đẽo cày mà bán. Cửa hàng anh ta mở bên đường. Ai qua đó cũng ghé vào coi. Người này thì nói: “Phải đẽo cày cho cao, cho to, thì mới dễ cày”. Anh ta cho là phải, đẽo cày vừa to, vừa cao. Người khác lại nói: “Có đẽo nhỏ hơn, thấp hơn thì mới dễ cày”. Anh ta cho là phải, lại đẽo cày vừa nhỏ, vừa thấp. Sau lại có người bảo: “Nay ở trên ngàn, hiện có người đang phá hoang bao nhiêu đồng ruộng và cày tinh bằng voi cả. Nếu đẽo cày cho thật cao, thật to gấp đôi gấp ba thế này để voi cày được, bày ra hàng bán thì chắn là bán được nhiều lắm, mà rỗi lãi vô vàn”. Người thợ mộc nghe nói, liền đẽo ngay một lúc bao nhiêu cày to gấp năm, gấp bảy thứ thường bày ra bán. Nhưng qua bao nhiêu ngày tháng, chẳng thấy ai đến mua cho một cái nào, cũng chẳng thấy ai nói voi đi cày ruộng cả. Thành ra có bao nhiêu gỗ hỏng bỏ hết và bao nhiêu vốn liếng đi đời nhà ma sạch. Người thợ mộc bây giờ mới biết dễ nghe người là dại. Nhưng quá muộn rồi, không sao chữa được nữa! Bởi chuyện này có thành ngữ: “Đẽo cày giữa đường” để nói những người hay để tai nghe làm theo thiên hạ đến nỗi mất cả cơ nghiệp.
  3. - Thể loại: Truyện ngụ ngôn - Xuất xứ: Theo Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc, Truyện cổ nước Nam, tập 1, Thăng Long, 1958, tr101-102 - Ngôi kể: ngôi thứ 3 - PTBĐ: tự sự
  4. - Một người thợ mộc bỏ ra 300 quan tiền mua gỗ về đẽo cày để bán. - Mỗi lần có khách ghé vào coi và góp ý về việc đẽo cày anh ta đều làm theo. - Cuối cùng, chẳng có ai đến mua cày, bao nhiêu vốn liếng đi sạch.
  5. a. Hoàn cảnh của anh thợ mộc PHIẾU HỌC TẬP Em hãy làm sáng tỏ những thông tin cơ bản về nhân vật anh thợ mộc nhé!
  6. b. Những lần góp ý và hành động của anh thợ mộc
  7. “Lắng nghe góp ý” “Dễ tin người là dại” + Phải luôn tin tưởng vào bản thân, học cách chủ động và có chính kiến của mình trong bất cứ công việc nào. + Cần tránh việc để những lời nói bên ngoài ảnh hưởng tới công việc của mình.
  8. ✔Nhân vật ngụ ngôn: Anh - Mượn câu chuyện về thợ mộc người thợ mộc để ám ✔Tình tiết truyện đơn giản chỉ những người thiếu chủ kiến khi làm việc ✔Ngôn ngữ giàu hình ảnh, hóm hỉnh pha châm biếm. và không suy xét kĩ khi nghe người khác góp ý.
  9. CÂU HỎI 2 BẮT 10ĐẦU123456789 Truyện “Đẽo cày giữa đường” được kể theo ngôi thứ mấy? Đáp án: Ngôi thứ 3
  10. CÂU HỎI 4 BẮT 10ĐẦU123456789 Trong truyện, có mấy người đã tham gia góp ý cho anh thợ mộc? Đáp án: 3 người
  11. CÂU HỎI 6 BẮT 10ĐẦU123456789 Kết quả của anh thợ mộc khi nghe theo những lời góp ý của người khác là gì? Đáp án: Chẳng ai đến mua, gỗ hỏng hết, vốn liếng đi sạch