Bài giảng Ngữ văn Lớp 9 - Tiết 62, Bài 12: Văn bản Ánh trăng
1. Nghệ thuật
- Kết hợp hài hoà, tự nhiên giữa tự sự và trữ tình.
- Giọng thơ tâm tình bằng thể thơ năm chữ
- Nhịp thơ khi trôi chảy, tự nhiên, nhịp nhàng theo lời kể, khi thì ngân nga, thiết tha, xúc động (khổ 5), lúc lại trầm lắng biểu hiện thái độ suy tư (khổ cuối)
- Kết cấu, giọng điệu của bài thơ có tác dụng làm nổi bật chủ đề, tạo nên tính chân thực, chân thành.
- Sử dụng nhiều biện pháp tu từ: So sánh, nhân hoá, điệp ngữ, đối lập.
2. Nội dung:
Nhắc nhở thấm thía về thái độ, tình cảm đối với những năm tháng quá khứ gian lao, nghĩa tình, với thiên nhiên, đất nước bình dị, hiền hậu.
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Ngữ văn Lớp 9 - Tiết 62, Bài 12: Văn bản Ánh trăng", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
File đính kèm:
- bai_giang_ngu_van_lop_9_tiet_62_bai_12_van_ban_anh_trang.ppt
Nội dung text: Bài giảng Ngữ văn Lớp 9 - Tiết 62, Bài 12: Văn bản Ánh trăng
- Tiết 62 - Văn bản: ÁNH TRĂNG ( Nguyễn Duy)
- Từ hồi về thành phố quen ánh điện, cửa gương vầng trăng đi qua ngõ như người dưng qua đường Thình lình đèn điện tắt phòng buyn - đinh tối om vội bật tung cửa sổ đột ngột vầng trăng tròn
- Làng quê Núi rừng Thành phố Tuổi thơ Người lính Cuộc sống hiện đại Điều kiện sống thay đổi dễ làm con người quên đi quá khứ khổ đau, đánh mất những giá trị tốt đẹp vốn có.
- Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như là sông là rừng Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình ánh trăng im phăng phắc đủ cho ta giật mình.
- Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưngrưng rưngrưng như là đồng là bể như là sông là rừng
- Hình ảnh thơ Ý nghĩa biểu tượng. Trăng cứ tròn vành vạnh - Quá khứ đẹp đẽ, vẹn nguyên, thuỷ chung, không phai mờ. ánh trăng im phăng - Bao dung, độ lượng nhưng vô cùng phắc nghiêm khắc. - Nhớ lại quá khứ, - Tự vấn lương tâm, ta giật mình - Ân hận xót xa, tự trách mình - Tự hoàn thiện mình. - Thiên nhiên hồn nhiên, tươi mát, là người bạn thân thiết trong cuộc đời con người. Vầng trăng trong bài - Là biểu tượng của quá khứ nghĩa tình, là vẻ thơ đẹp bình dị, vĩnh hằng của cuộc sống.
- III. Tổng kết 1. Nghệ thuật - Kết hợp hài hoà, tự nhiên giữa tự sự và trữ tình. -Giọng thơ tâm tình bằng thể thơ năm chữ -Nhịp thơ khi trôi chảy, tự nhiên, nhịp nhàng theo lời kể, khi thì ngân nga, thiết tha, xúc động (khổ 5), lúc lại trầm lắng biểu hiện thái độ suy tư (khổ cuối) -Kết cấu, giọng điệu của bài thơ có tác dụng làm nổi bật chủ đề, tạo nên tính chân thực, chân thành. -Sử dụng nhiều biện pháp tu từ: So sánh, nhân hoá, điệp ngữ, đối lập.
- BỨC TRANH BÍ MẬT 1 2 3 4
- IV. Luyện tập Bài tập 1: So sánh ý nghĩa của hình ảnh ánh trăng trong 2 bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu và “Ánh trăng” của Nguyễn Duy ? Đồng chí Ánh trăng Giống nhau Hai bài thơ đều lấy một vẻ đẹp trong thiên nhiên -ánh trăng - để khai thác xây dựng hình ảnh thơ - Ánh trăng là biểu tượng cho vẻ - Khơi nguồn cho việc bày tỏ đẹp và sức mạnh của tình đồng chí thái độ, tình cảm của con người Khác nhau ở người chiến sĩ trong kháng chiến với hiện tại và quá khứ. chống Pháp. - Là hình ảnh để nhà thơ thể - Là hình tượng thơ đậm chất lãng hiện chủ đề bài thơ : “uống mạn trong thơ Chính Hữu và thơ nước nhớ nguồn”. ca kháng chiến.
- Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình ánh trăng im phăng phắc đủ cho ta giật mình. Tại sao trăng chẳng trách cứ, chỉ im lặng mà “ta” lại phải giật mình? A.A Vì “ta” đã có lúc quên trăng mà trăng thì lại độ lượng, bao dung B. Vì “ta” vốn hay bị giật mình trước những tình huống bất ngờ C. Vì vầng trăng đã gợi lại kỉ niệm xưa D. Vì bất ngờ “ ta” gặp lại vầng trăng xưa
- Câu 4: Nhận định nào không phù hợp với ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh vầng trăng? A. Biểu tượng của thiên nhiên hồn nhiên, tươi mát. B.B Biểu tượng của nỗi nhớ quê hương da diết. C. Biểu tượng cho quá khứ nghĩa tình. D. Biểu tượng cho vẻ đẹp bình dị, vĩnh hằng của đời sống.
- HƯỚNG DẪN VỀ NHÀ 1. Tưởng tượng mình là nhân vật trữ tình trong “Ánh trăng”, em hãy diễn tả dòng cảm nghĩ trong bài thơ thành một bài tâm sự ngắn?
- CHÂ N T HÀ N H C Ả M Ơ N T H Ầ Y C Ô V À C Á C E M !